THÔNG TIN DỰ ÁN:
- Tên dự án: Thiết kế nội thất Căn hộ chung cư Vinhomes Royal City
- Team thiết kế Qbi: Tào Thục Trinh, Đỗ Quỳnh
- Diện tích: 387m2
- Vị trí: Hà Nội
- KTS chủ trì: KTS. Trần Lê Quốc Bình
- Đơn vị thiết kế nội thất: Qbi, Tào Thục Trinh, Đỗ Quỳnh
- Đơn vị thi công nội thất: RAY Architecture
Đã một vài lần, khi nói chuyện với các kiến trúc sư, rằng mình đang quan tâm những công trình nhà ở đẹp, tôi đã nghe các kiến trúc sư nói đúng câu này: Khi nào có công trình đẹp và câu chuyện, mình sẽ kể. Tôi hiểu được hai chữ “câu chuyện” gắn vào một ngôi nhà ấy một cách khá mơ hồ. Nhưng rồi tôi đã nhận ra được điều đó rõ hơn khi đọc những lời của kiến trúc sư Q.B, khi anh viết về căn hộ mà anh và team của mình vừa hoàn thành, ở Hà Nội.
“Lần đầu tiên đến Hà Nội được chị bạn xin người quen cho ở trọ trong một căn gác nhỏ, ngay lõi của phố cổ. Nhớ 3 đứa như 3 con voi phải nép nhau, luồn lên cái thang dốc ngươc. Cả đêm mình không dám thở mạnh, chỉ cần trở người là cái gác kêu lên ken két, mình nằm trên sàn gác gỗ, mắt cứ thao láo nhìn lên: những giọt nước đọng trên trần và tường, cứ từ từ trĩu nặng nhỏ xuống. Lúc đó mình mới biết đến từ “nồm”. Ấn tượng của mình về Hà Nội là cái không khí bảng lảng mùa thu, là những ngách nhỏ xíu khúc khuỷu đan xen với đầy dây điện chằng chịt phía trên. Giữa ngổn ngang hàng quán vỉa hè, lâu lâu chợt xuất hiện một đền thờ chỉ to bằng căn nhà nhỏ Sài Gòn. Mình gom lại những ký ức đó để cải tạo căn này”.
Và căn hộ ấy đã hiện ra trong mắt tôi, trên những tấm hình chụp, đúng như lời anh miêu tả những ký ức của anh về Hà Nội. Những con ngách nhỏ nhỏ, chật chật như ép vào hai vai, dẫn người đi, đi mãi, rồi chợt mở ra một không gian rộng rãi, thoáng đãng với lời hướng dẫn hành trình khám phá nhỏ nhẹ của chủ nhà: Bên này là phòng khách, bên kia là phòng của các con, rồi đó… đó là phòng thờ, phòng tập yoga, phòng ngủ…Những khối gỗ vạt xéo, những mái ngói cổ chìa ra lối đi, tất cả thẫm trong tông màu như kiến trúc sư kể “mình lượm cái lá bàng lúc chuyển thu, lấy hết màu: cam, đỏ, xanh úa, nâu, xám…trên đó rồi trộn vào không gian”, rồi những hành lang đang dẫn, bất ngờ lại có lối quẹo như từ một ngõ nhỏ, quẹo vào một ngách nhỏ nhỏ hơn nữa… gợi nhớ đến một khu phố Hà Nội cổ, đâu đó quanh Bờ Hồ, mà ai đã từng đến thì không thể nào không yêu, như yêu một cái gì thuộc về thời gian, năm tháng của một không gian không thể nào quên lãng.
Kiến trúc sư nói rằng khi anh thiết kế một công trình, anh chẳng có ý tưởng hay concept gì to lớn, càng không có style hay phong cách cố định. Mọi điều bắt đầu từ cảm xúc và cảm xúc thì bắt đầu từ những gì đó rất nhỏ, rất tinh tế, rất đơn giản, hiện hữu trên con đường anh kiếm tìm những ý tưởng của mình. Nói thì nghe có vẻ đơn giản, nhưng không phải là ai cũng có thể “bắt” được những cảm xúc đó, biến nó thành cảm hứng và thể hiện nó ra thành hình, thành khối cụ thể, như là một căn hộ chung cư thế này.
Chính vì thế mà khi bước vào nhà, vượt qua sảnh sinh hoạt chung, cũng là “sân chơi” rộng rãi cho trẻ, thoáng đãng, như ở ngoài trời, với hình ảnh giọt nước lớn treo từ trần nhà, nhỏ xuống nền nhà rất lạ mắt và ấn tượng, rồi đi sâu mãi vào bên trong, cho đến những mét vuông cuối cùng, lắng nghe một không gian trầm trầm, lặng lặng, gọn ghẽ, nhẹ nhàng của ngôi nhà, người ta mới cảm nhận được cái tiếng rơi thánh thót đó của giọt nước mùa nồm Hà Nội, vào ký ức của người làm nên ngôi nhà, của chủ nhà.